Thứ Hai, 3 tháng 12, 2012

BA MẸ ĐƯA CON NHẬP TRƯỜNG

Ba Mẹ đưa con nhập trường đại học
Niềm vui vỡ òa khi biết tin con trúng tuyển
Nhưng nỗi lo của mẹ cũng chất chồng
Mười bảy tuổi con còn quá nhiều vụng dại

Sáng nay trường vui như tết
Rạng ngời băng rôn , khẩu hiệu, cờ hoa
Các anh chị khóa trước hân hoan đón đàn em
Thầy cô chào con bằng những nụ cười
Thầy dẫn con thăm trường
Chụp ảnh trước quảng trường, giảng đường, thư viện
Bể bơi trong xanh, sân vận động cỏ nhân tạo, nhà ăn sinh viên
Thầy ân cần căn dặn ...
Mặt mẹ dần vơi đi nỗi lo

Đi qua những con đường quen
Hàng cây, ghế đá, sân trường cũ
Bao kí ức của ba như ùa về
Lung linh nơi khuôn mặt con
Ba thấy nhẹ lòng

Phía trước con là chân trời mới
Có thầy có bạn có giảng đường
Có tình yêu sinh viên trong sáng
Sẽ giúp con từng bước đi
Đến với ước mơ





Thứ Hai, 2 tháng 5, 2011

Qua cầu Hiền Lương nhớ một người

Cầu Hiền Lương cờ hoa rợp trời
Nụ cười ai còn tươi trên màu cờ ấy
Day dứt mãi một thời vụng dại
Không hồi âm thư bạn chiến trường
Để suốt đời nợ bạn một lời thương.

Thứ Hai, 25 tháng 4, 2011

Huế tháng tư nắng mới lung linh
Bóng dáng ấy vẫn thấp thoáng trong dòng người qua cầu chầm chậm
Tà áo ai phía trước như quen
Gío từ dòng sông thủ thỉ điều gì
Tất cả còn vẹn nguyên như ngày ấy
Chỉ khác một điều cỏn con
Phía không em là chàng trai 30 năm trận mạc
đầy thương tích, trĩu đôi vai
cứ tưởng rằng mình còn rất trẻ
Bởi thành phố không già.
Huế, 21 tháng 4 năm 2011.

Thứ Hai, 7 tháng 2, 2011

Thương gốc đào sau tết

Trưa 30 tháng chạp đi chợ hoa Thương Bạc- Huế, chọn mua cây đào Nhật Tân. Cây đào có thân uốn, cành đều cả 4 phía, hoa đỏ lẫn nụ, và lộc non sum suê. Trang trí thêm 2 dây đèn màu nhấp nháy, trông rất dễ thương, làm cho căn phòng thêm ấm áp. Mấy ngày tết cây đào trở thành một phần của cuộc sống chúng ta. Vậy mà hôm nay ta phải mang cây đào ra sân để, và không biết số phận của nó sẽ thế nào đây? biết cho nó sống ở đâu? ôi thật buồn khi nghĩ phải chia tay nó, thật tàn nhẫn nếu để nó héo khô, hay phó mặc nó cho người dọn rác. Nếu nó biết suy nghĩ, nó sẽ cho rằng chúng ta là những kẻ " vắt chanh bỏ vỏ", " ăn cháo đá bát" "qua cau rut van"...

Thứ Ba, 25 tháng 1, 2011

Hôm nay là ngày 23 tháng Chạp, ngày ông Táo lên trời để báo cáo với Ngọc Hoàng tình hình của mỗi gia đình nơi ông Táo phụ trách. Mọi điều hay điều dở của từng người đều được ông Táo mách với Thượng đế.

Thứ Sáu, 5 tháng 3, 2010

Tôi ơi đừng buồn!

Ta cứ thấy sự cô đơn đang đến từng ngày
trống vắng đang đến từng ngày
nỗi buồn đến từng ngày.
thời gian trôi như cánh chim bay ngang cửa sổ
công việc cỏn con, cỏn con tiêu huỷ ngày tháng lúc nào chẳng hay?
ước mơ tuổi đôi mươi giờ như cây cổ thụ sù sì đầy thương tích trong chiếc chậu cảnh cũ kỹ, khô cằn chẳng người đoái hoài.
chẳng lẽ cứ như vầy? chẳng lẽ?

Thứ Bảy, 13 tháng 2, 2010

Tản mạn giao thừa Kỷ Sửu @ Canh Dần- 2010

Bây giờ đồng hồ trên tường đang chỉ 22 giờ 8 phút, vậy chỉ còn một giờ 52 phút nữa là đến giao thừa, mình còn ở phòng làm việc, chuẩn bị ra chỗ bắn pháo hoa. Nhìn qua cửa sổ bầu trời thành phố sáng lung linh muôn sắc màu, huyền ảo, dịu dàng thật đáng yêu. Đang viết thì có một tin nhắn từ Đồng Nai:
Đong cho đầy Hạnh phúc
Gói cho trọn Lộc tài
Gi cho mãi An khang
Thắt cho chặt Phú quý
Cùng chúc nhau như ý
Hng cho trọn An khang ( mình sửa câu này là: Phúc Lộc Thọ An Khang)
Chúc năm mới bình an
Cả nhà đều sung túc
Mình reply : "Chúc mừng năm mới, vẹn toàn như ý" rồi viết tiếp. Đã 22 giờ 26 phút rồi. Gìơ phút thiêng liêng này sao mình thấy thương mọi người chi lạ, thương cha già đơn chiếc nơi quê nghèo, giờ này chắc đang nằm trên giường xem tivi, lâu lâu ngồi dậy, đến bàn thờ thắp hương cho tổ tiên, cho mẹ, sao cho hương luôn luôn cháy, như hương cháy là sự hiện diện của tổ tiên, của những người đã khuất trên bàn thờ. Bỗng nhớ mẹ, mẹ đã khuất hơn 5 năm mà sao vẫn cứ nghĩ mẹ còn sống, mẹ chỉ đi ra đâu đó, mẹ vẫn ở đâu đây thôi, thật khó quen được ý nghĩ mẹ đẫ chết. Thôi phải đi việc đây, 22 giờ 47 phút rồi. Chúc mọi người - tất cả những ai nhân danh là con người, chúc tất cả cây con, chúc tất cả sự sống được trường tồn ngày càng đẹp.