Thứ Sáu, 5 tháng 3, 2010

Tôi ơi đừng buồn!

Ta cứ thấy sự cô đơn đang đến từng ngày
trống vắng đang đến từng ngày
nỗi buồn đến từng ngày.
thời gian trôi như cánh chim bay ngang cửa sổ
công việc cỏn con, cỏn con tiêu huỷ ngày tháng lúc nào chẳng hay?
ước mơ tuổi đôi mươi giờ như cây cổ thụ sù sì đầy thương tích trong chiếc chậu cảnh cũ kỹ, khô cằn chẳng người đoái hoài.
chẳng lẽ cứ như vầy? chẳng lẽ?

Thứ Bảy, 13 tháng 2, 2010

Tản mạn giao thừa Kỷ Sửu @ Canh Dần- 2010

Bây giờ đồng hồ trên tường đang chỉ 22 giờ 8 phút, vậy chỉ còn một giờ 52 phút nữa là đến giao thừa, mình còn ở phòng làm việc, chuẩn bị ra chỗ bắn pháo hoa. Nhìn qua cửa sổ bầu trời thành phố sáng lung linh muôn sắc màu, huyền ảo, dịu dàng thật đáng yêu. Đang viết thì có một tin nhắn từ Đồng Nai:
Đong cho đầy Hạnh phúc
Gói cho trọn Lộc tài
Gi cho mãi An khang
Thắt cho chặt Phú quý
Cùng chúc nhau như ý
Hng cho trọn An khang ( mình sửa câu này là: Phúc Lộc Thọ An Khang)
Chúc năm mới bình an
Cả nhà đều sung túc
Mình reply : "Chúc mừng năm mới, vẹn toàn như ý" rồi viết tiếp. Đã 22 giờ 26 phút rồi. Gìơ phút thiêng liêng này sao mình thấy thương mọi người chi lạ, thương cha già đơn chiếc nơi quê nghèo, giờ này chắc đang nằm trên giường xem tivi, lâu lâu ngồi dậy, đến bàn thờ thắp hương cho tổ tiên, cho mẹ, sao cho hương luôn luôn cháy, như hương cháy là sự hiện diện của tổ tiên, của những người đã khuất trên bàn thờ. Bỗng nhớ mẹ, mẹ đã khuất hơn 5 năm mà sao vẫn cứ nghĩ mẹ còn sống, mẹ chỉ đi ra đâu đó, mẹ vẫn ở đâu đây thôi, thật khó quen được ý nghĩ mẹ đẫ chết. Thôi phải đi việc đây, 22 giờ 47 phút rồi. Chúc mọi người - tất cả những ai nhân danh là con người, chúc tất cả cây con, chúc tất cả sự sống được trường tồn ngày càng đẹp.

Thứ Ba, 2 tháng 2, 2010

Vì sao chọn tên blog là chân thiện?

Chân Thiện Mỹ là những giá trị mà con người trên khắp thế giới luôn luôn khát khao, ước mơ, tìm tòi, xây dựng, đấu tranh để vươn tới. Ta cũng hàng giờ hàng phút suy nghĩ và hành động sao cho tiệm cận với chân thiện mỹ, nhưng sao có những lúc thật là khó? và có khi ta đã tặc lưỡi buông xuôi? hèn? cả nể? sợ? sợ nhiều thứ? sợ họ ác? sợ họ trả thù? sợ họ làm khó? sợ họ gây với con cái, người thân của ta? sợ tổn thương bạn, đồng nghiệp? sợ mất thời gian? sự mỏi mệt? có khi là sức khoẻ mách bảo hãy im lặng, ...nhiều, nhiều lắm, nhưng có lẽ tệ hại nhất là phải nhìn thất những kẻ chẳng ra gì mà vẫn nhơn nhơn hãnh tiến?